Chiều ngày 26/4/1982, Woo Bum-kon, một viên cảnh sát ở khu vực Kungryu, Uiryeong, tỉnh Nam Gyeongsang, cách thành phố Seoul hơn 300km đang ngủ thì bị bạn gái Chun Mal Soon đánh thức vì lỡ tay đập một con ruồi đang đậu trên ngực hắn. Woo nổi trận lôi đình, 2 bên xảy ra cự cãi nghiêm trọng trước khi hắn rời đi đến đồn cảnh sát, nơi hắn làm việc, vào khoảng 4 giờ chiều. Tại đây hắn đã uống một lượng lớn rượu.

Woo Bum-kon

Sau đó hơn 3 tiếng, Woo trở về nhà đập phá đồ đạc, hành hung bạn gái rồi bỏ đến đồn một lần nữa. Thời điểm đó, cuộc họp đang diễn ra bên trong đồn cảnh sát nên không ai để ý việc Woo đột nhập vào kho vũ khí, ăn trộm súng và một vài quả lựu đạn. Những vũ khí bao gồm 2 khẩu M2 Carbine với 180 viên đạn, và 7 quả lựu đạn. Sau đó hắn đi lang thang ngoài đường.

Một khẩu M2 Carbine giống cái mà Woo đã sử dụng

Nạn nhân đầu tiên của Woo Bum-kon là một người đi bộ trên đường vào lúc 9 giờ 30 phút tối. Tiếp đó, hắn tiến vào bưu điện địa phương, giết chết 1 nhân viên tổng đài và 3 nhân viên trực đang làm nhiệm vụ. Sau đó hắn cắt đứt đường dây điện thoại để mọi người trong khu vực không thể gọi cảnh sát.

Hắn tiến tới khu chợ và ném một quả lựu đạn vào đó, sau đó anh ta xả súng, giết chết 6 người. Bạn gái của anh ta đã chạy ra đó sau khi nghe tiếng súng và cũng bị hắn bắn bị thương. Kể từ lúc đó, anh ta đi từ làng này sang làng khác, lợi dụng chức vụ cảnh sát của mình để xâm nhập vào các ngôi nhà và bắn người dân.

Lúc 10:30 tối, hắn bắt một thanh niên 18 tuổi họ Kim và bắt anh ta đi tới làng Ungye-ri, nơi hắn yêu cầu Kim lấy cho anh ta một ly nước ngọt từ một cửa hàng tạp hóa do một người đàn ông 52 tuổi làm chủ. Woo sau đó đã giết Kim và sau đó tấn công chủ cửa hàng và gia đình ông ta, chỉ có một mình chủ cửa hàng sống sót. Woo tiếp tục ra chợ và giết thêm 15 người.

Khu chợ nơi nhiều người đã bị giết

Tại Pyongchon-Ni, hắn ta bắn một gia đình 4 người trên giường của họ và sau đó đi đến một ngôi nhà khác, nơi mọi người đã thức dậy. Ở đây, chủ nhà đã hỏi Woo chuyện gì đang xảy ra, và hắn nói rằng có báo động vì các đặc vụ Triều Tiên đã được phát hiện. Chủ nhà đã mời Woo vào nhà ăn tối và tâm sự. Nhưng không khí gia đình nhanh chóng trở thành địa ngục khi anh ta bắn chết tất cả 12 người trong ngôi nhà đó. Hắn ra đường giết thêm 8 người, nâng tổng số người chết ở Pyongchon-Ni lên 24 người.

Thi thể các nạn nhân

Mặc dù cảnh sát đã được thông báo trước đó, nhưng mất hơn 1 tiếng để họ có thể thành lập một đội gồm 37 người để truy tìm sát thủ. 1:40 sáng, trụ sở cảnh sát quốc gia ở Seoul đã nhận được thông báo. Cùng thời điểm đó, chỉ cách đồn cảnh sát ban đầu 4km, Woo Bum-kon đi vào một trang trại với lí do là hắn ta đang truy tìm một gián điệp từ Triều Tiên. Woo đã yêu cầu cả gia đình phải tập trung lại trong một căn phòng để hắn có thể bảo vệ họ.

2 tiếng sau, cảnh sát đã bao vây trang trại. Woo đợi họ vào trong ngôi nhà, và rút chốt 2 quả lựu đạn cuối cùng, giết chết tất cả con tin và tự sát.

Tàn tích của trang trại nơi cơn cuồng sát kết thúc

Cho tới lúc đó, hắn đã giết chết 56 người dân vô tội. Việc một viên cảnh sát trong chớp mắt trở thành kẻ sát nhân đáng sợ, gây ra vụ thảm sát chấn động Hàn Quốc khiến người dân nước này vô cùng bức xúc. Dưới áp lực của dư luận, hàng trăm cảnh sát đã bị sa thải và nhiều quan chức như Bộ trưởng Bộ Nội vụ hay Cảnh sát trưởng Quốc gia phải từ chức.
Đám tang hàng loạt ở Uiryeong

Đây cũng là vụ thảm sát lớn nhất thế giới do một tay súng đơn độc thực hiện ở thời điểm đó, phá kỉ lục trước đó được thực hiện ở Nhật Bản vào năm 1938 (đọc Mutsuo Toi & vụ thảm sát Tsuyama). Nó đã bị phá kỉ lục vào năm 2011 sau khi Anders Behring Breivik, một người mang chủ nghĩa cánh hữu cực đoan, giết chết 69 người trên hòn đảo Utoya trong vụ tấn công khủng bố kép ở Na Uy.

Một tờ báo ở Hàn Quốc đưa tin về vụ thảm sát

Mặc dù bị thương nặng, Chun Mal Soon bằng cách nào đó vẫn sống sót sau vụ thảm sát và sau đó đã được cảnh sát phỏng vấn. Cô ấy nói rằng lý do khiến Woo Bum-kon nổi cơn thịnh nộ có thể là việc anh ấy và cô ấy sống với nhau như vợ chồng mặc dù chưa kết hôn. Theo thời gian, những lời bình luận tiêu cực từ những người hàng xóm khiến tâm trí của Woo ngày càng trở nên hung hãn hơn. Giống như Mutsuo Toi, Woo Bum-kon cũng là nạn nhân của chứng trầm cảm lâu dài và điều này dẫn đến hành vi bạo lực của anh ta.